fbpx

GiangĐT: Ai bảo chăn trâu là khổ?

03/01/2023

03/01/2023

656

Anh không phải là người hoạt ngôn, mặc dù rất thích giao lưu, trò chuyện với mọi người nhưng anh không biết cách để diễn đạt nên thường thì anh nói ít, cười nhiều và thỉnh thoảng chêm vài ba câu hóm hỉnh.

Lục lại kí ức

Thời đi học, anh thích thơ văn, những bài thơ như “Quê hương (Giang Nam) ngấm vào tâm trí của đứa trẻ con thành thị như anh khiến anh vô cùng mê đắm và hết sức tò mò về cuộc sống thôn quê. Tuổi thơ anh không gắn liền với con trâu, với gốc rạ, bờ đê nên những bài thơ ấy như vẽ ra trong tâm hồn ngây thơ của anh một không gian thôn quê thơ mộng và bay bổng như những tiếng sáo diều vi vu mỗi chiều chăn trâu cắt cỏ.

Hè lớp 8, anh nằng nặc đòi mẹ cho về quê để cảm nhận thực tế những hình dung trong trang sách:

Ai bảo chăn trâu là khổ
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao
Những ngày trốn học
Đuổi bướm cầu ao
Mẹ bắt được
Chưa đánh roi nào đã khóc
Có cô bé nhà bên
Nhìn tôi cười khúc khích…

Xuống nhà bác ở quê, ngày đầu tiên, anh xin được đi chăn trâu cùng lũ trẻ con trong nhà. Tờ mờ sáng, anh theo chân mục đồng lùa đàn trâu ra đồng, gần đến cánh đồng thì trời bắt đầu đổ mưa. Mấy đứa trẻ thương anh dân thành phố nên đẩy anh vào một cây rơm, rút ruột cho anh ngồi vào trong trú mưa. Nhưng cọng rơm khô chạm vào da thịt anh chàng thành phố khiến cho anh ngứa ngày và đau mắt. Sau cái lần trải nghiệm ấy, anh đã vô cùng hụt hẫng vì thực tế không giống những gì anh đã tưởng tượng.

Anh trở nên ghét thơ thẩn cũng từ dạo ấy!

Ước mơ và nghề nghiệp

Thời ấy, có mấy chú kỹ sư cầu đường ở tận Hà Nội, đội mũ bảo hộ, đứng chỉ trỏ ra dáng lãnh đạo, anh mê lắm, anh mơ ước trở thành một kỹ sư cầu đường. Tốt nghiệp phổ thông, anh đăng ký thi đại học vào ngành cầu đường, trường Giao thông Vận tải. Chẳng may cái ước mơ thời trẻ trâu ấy lại vỡ òa vì không đủ điểm, anh chuyển nguyện vọng xuống học ngành CNTT.

Ra trường anh nộp hồ sơ xin việc tại FAST. Lúc này ngành CNTT đã mất dần thời kỳ đỉnh cao nên xin việc cũng khá là trầy trật. Qua vòng phỏng vấn đầu tiên, anh được hẹn phỏng vấn vòng 2 và ngày kế tiếp. Tuy nhiên, khi đến tham gia ứng tuyển vòng 2, lúc đấy văn phòng đang tách làm hai, một văn phòng nằm trên lầu 8, một văn phòng nằm ở lầu 1. Khi anh lên lầu 8 được mấy chị tiếp tân hướng dẫn xuống lầu 1, khi xuống đến lầu 1 lại được chỉ lên lầu 8. Vòng đi vòng lại mấy bận, anh thấy chán nản, định quay về thì gặp người tuyển dụng hôm qua, sau đó thì anh được chính thức trở thành 1 Faster.

Khi vào FAST, anh làm việc tại Phòng Nghiên cứu & Phát triển Sản phẩm chuyên ngành, về sau chuyển qua phòng Hỗ trợ & Chăm sóc khách hàng. Hiện tại công việc của anh là nghe điện thoại hỗ trợ khách hàng và thực hiện hợp đồng bổ sung. Thuận lợi trong công việc được anh chị em đồng nghiệp hỗ trợ trong thời gian đầu làm quen với công việc, nhưng khó khăn đòi hỏi sâu về nghiệp vụ kế toán anh thì là chuyên về lập trình.

Tình yêu, gia đình và quê hương

Anh vẫn thường tự an ủi mình “30 chưa phải là cưới”, tuy nhiên bắt đầu cái tuổi băm, anh cũng không khỏi lăn tăn về tình yêu, gia đình. Anh có một mong muốn hết sức đơn giản về người bạn đời của mình, yêu thương mình và mình cũng phải yêu thương người ấy, có con đàn cháu đống, biết lo lắng chăm sóc cho gia đình. Nhưng trớ trêu thay người anh thích lại không thích anh và ngược lại. Cho nên, đã đầu băm nhưng anh vẫn mải mê chinh chiến và yêu đương. Anh cho rằng bản thân tán gái kém, còn nói như ông bà chúng ta là chưa đến duyên. Người đàn ông tán gái giỏi là người đàn ông lấy vợ sớm và có nhiều vợ, chứ không phải là người đàn ông tán được nhiều gái.

Anh không thường xuyên về quê, chủ yêu là có công việc thì về. Ngày trước mỗi khi đến ngày lễ làng, lễ họ bố mẹ anh thường bắt về vì sợ con cái quên gốc gác, quê hương, bây giờ về quê là trách nhiệm của bản thân anh và là tự hào về quê hương dòng họ. Sau này anh muốn con cái mình cũng phải biết gìn giữ và trân trọng những nét đẹp truyền thống của làng quê mình nhưng trước mắt phải kiếm được vợ, có con rồi mới tính tiếp…

TỰ BẠCH
Họ và tên: Đoàn Trường Giang
Ngày sinh: 02.05.1982
Quê quán: Ninh Bình
Tốt nghiệp trường: Đại học Giao thông vận tải – Khoa CNTT
Ngày vào FAST: 10.2009
Bộ phận: Hỗ trợ & Chăm sóc Khách hàng
Sở thích: Nghe nhạc, ăn nhậu, chém gió
Ghét: Những người khó tính (vì khi tiếp xúc với họ, mình cảm thấy khó khăn khi giao tiếp)
Sở trường: Trí nhớ tốt
Sở đoản: Giao tiếp (không diễn đạt được ý mình muốn nói)
Rảnh rỗi thường: Chụp ảnh, giao du bạn bè
Không thể sống được nếu thiếu: Gia đình
Món ăn ưa thích: Thịt luộc
Chương trình ti vi thích xem: Đường lên đỉnh Olympia
Châm ngôn sống: Việc gì đến sẽ đến (vì lập kế hoạch nhưng không bao giờ thực hiện đúng kế hoạch)

giangdt

AnhNTL,
Cty FAST, 10-10-2012

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *