Anh sinh ra và lớn lên ở mảnh đất nổi tiếng với “chè Thái, gái Tuyên” nhưng hai “món” này lại không phải là sở thích đặc biệt của anh. Đồn rằng, ngày trước anh có biệt danh là Cường “cồn”, bởi vì anh là cao thủ của các loại bia rượu. Sau này lấy vợ, cái biệt danh đó được chuyển giao cho một đồng nghiệp và cũng là em ruột của anh (Hùng “cồn”), còn anh thì thay bằng biệt danh khác, Cường “lavie”. Thứ nữa, anh không chọn gái Tuyên mà lại mê một cô gái trẻ ở ngoại ô Hà Nội.
Lý lịch trích ngang
Anh là con trai thứ trong một gia đình có 3 anh em trai. Bố mẹ bận mưu sinh nên công việc nhà cửa bếp núc đều do anh và anh cả đảm nhận, em út được miễn vì lúc đó còn quá nhỏ lại hay đau ốm dặt dẹo (ấy thế mà sau này anh út ít ấy lại to lớn, vạm vỡ hơn cả hai anh trai của mình).
Ngày xưa vẫn được người lớn dạy là “làm anh khó đấy”, vì thế khi phân công công việc, việc nặng như cuốc đất, chẻ củi là việc của anh cả, còn anh thì được phân công việc nhẹ nhàng hơn là nấu ăn. Nhưng anh không cho rằng nấu ăn là công việc nhẹ nhàng nhất và rất ghét vào bếp. Chuyện là hồi đó, giờ nấu cơm lại đúng vào giờ ti vi chiếu phim. Mà ngày xưa nào đã có bếp ga, bếp điện như bây giờ, anh phải vật lộn với cái bếp củi, nên không thể nào xem phim được. Vì thế anh thà bị giao cuốc đất, làm cỏ xong có thể vào xem phim còn hơn là nấu ăn.
Tốt nghiệp Đại học Bách Khoa, ít ai biết rằng năm lớp 10 anh là học sinh giỏi toàn quốc môn văn. Cái chất văn chương vẫn còn tiềm ẩn trong anh, nên thỉnh thoảng phát tiết ra bằng một câu chuyện hoặc một bài thơ tự sáng tác.
Mặt khác, cái chất văn chương còn thể hiện trong khả năng sử dụng ngôn từ tương đối chuẩn, nói chuyện rành mạch và logic. Vì thế mà anh tự nhận là “mồm miệng đỡ chân tay”.
Như đã nói từ đầu, anh là cao thủ rượu chè. Ngày xưa dường như không ai uống lại được anh, danh tiếng của anh nổi như cồn. Trong một tự sự của mình, anh cũng nhắc đến món này. Tưởng chừng tửu lượng khá chỉ được thể hiện trên bàn nhậu, ngờ đâu nó còn được áp dụng cho công việc.
Thời gian đầu làm việc ở FAST, anh được giao triển khai một dự án ở tận miền Trung. Cũng nhờ tửu lượng cao, cộng với tài ăn nói nên hầu như tối nào anh và các anh bên khách hàng cũng nhậu nhẹt, bù khú. Chuyến công tác kết thúc tốt đẹp ngoài dự kiến. Sau chuyến công tác, anh và một số anh em khách hàng thân nhau như anh em, thân đến mức sau đó vẫn còn thư từ qua lại.
Tuy nhiên, bây giờ anh đã gác kiếm, quy ẩn giang hồ. Hình như tửu lượng cũng do tập luyện mà thành, lâu giờ không luyện nên xuống phong độ, giờ thì không còn Cường “cồn” vang bóng một thời, thay vào đó là Cường “lavie”.
Cuộc sống gia đình
Đến khi lập gia đình anh vẫn dùng miệng lưỡi và “khả năng khua môi múa mép” của mình là chính chứ ít khi dùng tay chân. Anh ít khi tham gia đỡ đần công việc nhà cửa, bếp núc với bà xã, mặc dù khoản nội trợ của anh tương đối thành thạo.
Sau này không vào bếp nữa nhưng anh lại rất sành về mùi vị của các món ăn. Vợ anh thì hay mày mò nấu những món ăn mới cho chồng nhưng có những món anh không hợp khẩu vị. Tính anh một khi đã không thích thì đừng ép anh ăn. Nhưng anh biết cách bày tỏ chính kiến bằng cái khả năng mồm mép của mình nên cũng không đến mức làm vợ buồn phiền và vì thế thỉnh thoảng anh vẫn được thưởng thức món ăn mới của vợ.
Phải nói là chị nhà rất thương yêu và chiều chồng. Nhưng trong cuộc sống vợ chồng xô bát, đụng đũa là điều không tránh khỏi. Vợ và anh đều rất nóng tính, theo anh nhận xét thì vợ có khi còn nóng hơn cả anh. Nhưng rồi chuyện đâu lại vào đấy bởi vì cả hai đều không có tính cố chấp. Là đàn ông, lại lớn hơn vợ nửa giáp nên anh luôn là người chủ động làm lành. Khi đến với nhau, có bao nhiêu xấu xa, tốt đẹp anh đều không dấu diếm thế nên người kia cũng hiểu và chấp nhận.
Công việc của một người quản lý
Là phó phòng Tư vấn Ứng dụng1, trưởng bộ phận Fast Acounting có chỉnh sửa (FAC), anh linh hoạt trong công việc và trong cách quản lý của mình. Anh tự nhận mình có khả năng nhận xét về người đối diện ngay khi tiếp xúc lần đầu, những ấn tượng ban đấu của anh với một ai đó sau một thời gian tiếp xúc và chiêm nghiệm anh vẫn thấy đúng. Những người anh trực tiếp tuyển dụng chưa bao giờ để lại thất vọng cho anh.
Đối với anh, không nhất thiết phải tuyển dụng những người giỏi nhất, bởi vì ở FAST mà cụ thể là ở phòng anh, người giỏi quá cũng không có đất dụng võ và cũng không thể làm việc lâu dài với chế độ như ở FAST. Trong cuộc phỏng vấn, đôi khi anh chỉ hỏi vu vơ, và xoáy sâu và điểm mà anh cho là họ yếu nhất. Đối với những người làm tư vấn ứng dụng, đặc biệt là tư vấn bản FA có chỉnh sửa, khả năng quyền biến là một điều rất cần thiết (kiểu như tướng ngoài chiến trường có thể không cần theo lệnh vua).
Là một người quản lý, không chỉ kiểm soát công việc của nhân viên mà còn phải nắm bắt được tâm tư, nguyện vọng của nhân viên để có cái nhìn bao quát nhất, có thể hỗ trợ, giúp đỡ nhân viên của mình khi cần thiết.
Hạnh phúc trong công việc đối với anh là nhìn thấy những người do anh trực tiếp diu dắt ngày càng hoàn thiện và trưởng thành
Trăn trở hiện tại là làm cách nào tăng thu nhập cho bản thân và nhân viên bằng chính công việc hàng ngày vẫn làm, Nhưng trăn trở mãi vẫn chưa tìm ra lời giải.
TỰ BẠCH
Học và tên: Nguyễn Việt Cường
Sinh ngày: 16-08-1979
Quê quán: Thái Nguyên
Ngày vào FAST: 10-2002
Tốt nghiệp: Đại học Bách Khoa Hà Nội – khoa Tin học Quản lý
Sở thích: Xem bóng đá, chơi game
Sở trường: Tư duy ngôn ngữ
Sở đoản: Mồm miệng đỡ chân tay.
AnhNTL,
Công ty FAST