fbpx

Vân HTT: Người con gái xứ miệt vườn

03/01/2023

03/01/2023

1218

Vừa mới vào FAST một thời gian không lâu, cô đã được bổ nhiệm chức trưởng nhóm Makerting và PR. Điều đó ít nhiều đã chứng tỏ được năng lực thực sự của một cô gái tuổi đời còn rất trẻ. Ở cô có sự chắc chắn và rắn rỏi trong từng lời nói. Mặc dù chưa có bề dày về kinh nghiệm nhưng cô đã và đang từng bước chứng tỏ khả năng, sự tự tin và bản lĩnh của một người phụ nữ hiện đại. Trong bất cứ lĩnh vực nào dường như cô cũng có thể ngồi tham gia bàn luận. Tôi lấy làm ngạc nhiên về vốn kiến thức phong phú của cô.

Tự nhận xét mình là người rất “lỳ”

Cô nói là nhiều khi cô cũng không hiểu được bản thân mình, cô không thực sự đam mê bất cứ cái gì nhưng cái gì cô cũng thích. Biết mỗi thứ một chút, không thạo nhất thứ gì. Cô cho rằng có lẽ sở trường của mình là dễ bắt chuyện với người lạ. Một số người nhận xét cô hơi chảnh, cao ngạo khi mới tiếp xúc nhưng cô tự nhận thấy mình khá thân thiện, hòa đồng và đặc biệt là rất “lỳ”. Định nghĩa cho cái mà cô nói là “lỳ” đó có lẽ là sự bướng bỉnh và cứng đầu. Cô kể rằng, hồi học phổ thông, cô học khối A và học khá nhất môn Hóa. Cô quyết định thi chuyên ngành Hóa của trường Đại học Bách Khoa nhưng không đủ điểm và chuyển sang nguyện vọng hai. Lúc đó cô chỉ muốn học cái mà mình thích và nhất quyết không chịu theo học nguyện vọng hai mặc dù gia đình đã khuyên can hết lời. Ba cô suốt ngày càm ràm rằng học gì cũng được, cứ lấy được tấm bằng là được rồi. Nhưng cô nhất quyết học lại để thi vào ngành và trường mà cô mong muốn. Tuy nhiên, để chiều lòng gia đình, cô cũng gửi nguyện vọng hai. Giấy báo nhập học gửi về cô dấu nhẹm đi hết. Ba cô cứ thắc mắc tại sao người ta nhập học hết trơn rồi mà con mình vẫn chưa có giấy báo nguyện vọng hai. Sau khi cô tham gia lớp luyện thi cô mới đưa giấy báo cho gia đình. Ba cô chỉ biết lắc đầu chấp nhận cái con bé cứng đầu này.

Hồi ôn thi đại học cô không về nhà làm hồ sơ dự thi được gửi bố mẹ làm hồ sơ. Cô hoàn toàn không hay biết rằng gia đình cô đã âm thầm bàn nhau làm hồ sơ cho cô thi vào trường Kinh tế chứ không phải Bách khoa như nguyện vọng của cô. Lúc cô biết thì đã muộn, cô vô cùng bức xúc và nhất quyết làm thêm bộ hồ sơ thi ngành hóa khối B của một trường nào đó. Và cô quyết định nộp hồ sơ vào trường Đại học Tôn Đức Thắng.

Cô đậu cả hai trường Đại học Kinh tế và Đại học Tôn Đức Thắng. Trường mà cô lựa chọn là Tôn Đức Thắng nhưng gia đình khuyên giải quá cô mới bắt buộc phải học trường Kinh tế.

Trường kinh tế học hai năm đại cương rồi mới chọn chuyên ngành. Gia đình đinh ninh rằng cô sẽ chọn khoa ngân hàng hay ngành gì đó đại loại như thế để sau này về làm ngân hàng. Nhưng trong quá trình học đại cương cô có tiếp xúc với những người bạn học ngành Makerting, cô thấy học makerting rất vui, được tổ chức event, thực hiện các clip Quảng cáo,… mà cô là người ham vui nên cô quyết định học makerting. Khi ba cô biết chuyên ngành cô lựa chọn thì ba cô bảo: “Học cái đó về để đi phát tờ rơi à?”.

Cái tính lỳ đó dường như là bẩm sinh, hồi nhỏ không gần ba mẹ lắm vì ba mẹ bận buôn bán, cô ở nhà với chị gái. Hầu như cô thích gì cô làm cái đó, chị gái không quản lại được.

Cái duyên với FAST

Sau khi ra trường cô làm việc tại công ty chứng khoán, nhưng công việc nhàm chán nên cô quyết định nghỉ. Rồi cô được FAST gọi điện tới phỏng vấn. Gặp anh Khánh, cô hết sức ngạc nhiên và ấn tượng về một vị quản lý rất dễ chịu và thoải mái. Phỏng vấn hôm thứ 6, anh Khánh bảo cô thứ 7 đi làm luôn.

Vào FAST được 1 tuần thì ba mẹ gọi điện muốn cô về quê làm việc vì đã xin cho cô vào ngân hàng. Lúc đó thực sự cô không muốn về quê, cô đang theo học văn bằng hai ngành truyền thông báo chí tại trường Đại học Khoa học Xã hội & Nhân văn TPHCM. Nhưng cô vẫn về cho ba mẹ yên lòng. Buổi sáng cô đi làm, buổi chiều đi làm về cô chạy thẳng lên TPHCM học văn bàng hai. Cứ đi đi về về như thế khoảng hai tháng. Ba cô thấy thương quá cũng tính hỏi muốn học hay muốn ở nhà làm. Bản thân cô thì muốn đi học, vì còn có quá nhiều thứ muốn biết, muốn tìm hiểu thêm. Vào lúc đó, một sự việc xảy ra khiến cho cô dễ dàng quyết định hơn đó là Ngân hàng chỗ cô làm việc cử cô đi làm ở một chi nhánh xa nhà hơn 100km. Vì thế cô xin nghỉ việc và lên TPHCM kiếm việc khác để vừa làm vừa học. Lúc đó cô cũng băn khoăn không biết có nên gọi điện cho FAST để xin đi làm lại.

Rồi trường doanh nhân PACE gọi cô đến phỏng vấn. Tiếp xúc với một chị Phó Giám đốc đồng thời là Giám đốc Marketing bên đó lớn hơn cô vài tuổi nhưng rất có phong thái và cũng là người có tiếng trong ngành. Cô quá ngưỡng mộ cách nói chuyện của chị ấy nên quyết phải theo chị ấy để học. Khối lượng công việc ở PACE quả là khổng lồ cũng như có nhiều hoạt động Marketing. Cô làm việc hầu như không biết thứ 7, chủ nhật là gì. Có khi cả nhóm làm việc đến tận khuya. Những lúc cô thấy đuối sức lại càng ngưỡng mộ khả năng làm việc không biết mệt mỏi của chị sếp, dường như ở chị đó có một nguồn năng lượng tràn đầy không bao giờ cạn.

Rồi cô thực sự mệt mỏi, cô muốn nghỉ ngơi và đi du lịch đâu đó. Lúc đó, quản lý công ty FAST có trao đổi với cô và mong muốn cô về lại FAST để hỗ trợ quản lý phòng Marketing. Cô thấy lo lắng vì không biết mình có làm được không. Nhưng cái bản tính lỳ của chị đã thôi thúc cô, chưa thử thì làm sao biết có được hay không. Và đã quyết định trở về làm việc ở FAST như một sự gặp gỡ đầy duyên nợ.

Suy nghĩ của một nữ trưởng nhóm trẻ

Cô có một chút tự tin vì được cấp trên tin tưởng giao phó, một chút lo lắng vì mình là người mới, chưa hiểu hết công việc của mọi người, chưa có bề dày kinh nghiệm. Makerting là bộ mặt của công ty, là bộ phận quan trọng, làm không khéo sẽ ảnh hưởng rất lớn tới hình ảnh công ty.

Trước đây cũng từng làm quản lý theo dự án, tuy nhiên FAST là doanh nghiệp có sản phẩm rất đặc thù thuộc ngành hàng công nghiệp nên việc marketing khác rất nhiều so với các nhãn hàng dịch vụ.

Lúc đầu cô chia sẻ rằng mình cũng bị khớp nhiều thứ. Chưa làm thì nghĩ chắc cũng đơn giản, marketing thì ở đâu cùng làm thế thôi. Nhưng khi bắt tay vào làm cô cảm thấy khá lúng túng và bối rối. Khác nhiều so với hình dung của cô. Trước đây, công việc marketing ở ngành giáo dục có khá nhiều hoạt động dễ thương và phù hợp với ngành học và sở thích của cô. Còn công việc ở ngành CNTT này khá là khô cứng. Nhiều khi cô cũng hoang mang không biết sẽ phải bắt đầu từ đâu nhưng cô nghĩ rằng nguyên nhân chắc là do mình chưa cố gắng tập trung hết sức thôi.

Người con gái xứ miệt vườn

Người ta nói gái miền Tây “dễ dụ”. Cô là người con gái miền Tây và cô không đồng tình với nhận xét đó. Con người miền Tây thật thà, cả tin là đúng vì bản tính họ rất thoáng, rất cởi mở. Bản thân cô cũng rất dễ tin người nhưng không phải tin một cách mù quáng. Cô nghĩ khi làm việc với ai đó trước hết phải đặt niềm tin vào người đó thì mới làm được. Vì dễ tin người nên nhiều người con gái xứ miền Tây nghèo khổ nghe người ta đồn lên thành phố kiếm tiền về lo cho gia đình và các em nên lũ lượt kéo nhau lên thành phố làm việc. Để rồi cũng vì cả tin vì kém hiểu biết mà bị sa ngã. Có một thời rộ lên phong trào gái miền Tây lấy chồng Đài Loan để thoát nghèo, thế là dường như mọi người đánh đồng ba từ “Gái miền Tây”.

Cô thuộc mẫu người phụ nữ hiện đại, dám nghĩ, dám làm, có suy nghĩ độc lập. Ở cái tuổi này cô chưa nghĩ đến việc lập gia đình, cô đang muốn học tiếp, có nhiều thứ cô muốn học, muốn biết mà lập gia đình cô sẽ không có nhiều thời gian làm được những việc mình thích. Với lại, bản thân cô chưa thấy thỏa mãn với cuộc sống độc thân của mình.

Mẹ cô là người khá mê tín, mẹ bảo con gái tuổi dần lấy chồng muộn mới tốt. Cô vịn vào cái cớ đó để kéo dài cuộc sống độc thân của mình. Nhiều người có suy nghĩ là thân con gái thì dựa dẫm vào chồng. Còn cô, cô không thích phụ thuộc quá nhiều vào người khác.

Chưa bao giờ cô thấy hài lòng với cuộc sống của mình. Cô cho rằng, khi mình dễ hài lòng với cuộc sống thì sẽ không có động lực để phát triển nên cô luôn ở trong trạng thái chưa thỏa mãn, chưa hài lòng để buộc mình luôn phải cố gắng phấn đấu nhiều hơn nữa.

Huỳnh Thị Thùy Vân

TỰ BẠCH

Họ và tên: Huỳnh Thị Thùy Vân
SN:18/11/1986
Quê quán: Tiền Giang
Tốt nghiệp trường: Đại học Kinh tế – Khoa Marketing
Ngày vào FAST: 1-8-2011
Chức vụ: Trưởng nhóm Marketing & PR
Sở thích: Rất nhiều
Không thích: Sống một mình
Sở trường: Bắt chuyện với người lạ
Sở đoản: Khả năng ca hát
Món ăn nấu ngon nhất: Lẩu thái, các món cá.
Sách hay đọc: Văn học, truyện tranh, Quản lý kinh tế, triết học, kinh phật, thần thoại Hi Lạp, La Mã…
Chương trình ti vi thích xem: YANTV, Disney Channel, Kênh HBO
Thể loại nhạc ưa thích: Tùy tâm trạng (căng thẳng nghe nhạc cổ điển, không lời; hứng chí nghe nhạc rock; để bình luận với bạn bè thì nghe nhạc “hot”…)
Môn thể thao có thể chơi: Cầu lông, bơi lội
Quan niệm sống: Có niềm tin sẽ giúp ta làm việc tốt hơn.

AnhNTL
Công ty FAST, 8-10-2011

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *