Con người tạo nên vùng đất hay chính vùng đất tạo nên con người. Với tôi, chính vùng quê yên ả đã tạo ra nét “mộc” trong con người anh. Sở hữu một khuôn mặt điển trai cộng với đôi kiếng cận tăng thêm vẻ thư sinh vốn có trong dòng máu người con trai miền Tây. Hiền hòa, gần gũi, yêu ca hát là những gì còn động lại trong tôi khi nghĩ về anh.
Được biết anh là người con của Đồng Tháp mà khi nhắc đến Đồng Tháp ai ai cũng nghĩ về sen. Anh có thể chia sẻ đôi chút về vùng quê và gia đình mình?
May mắn của anh là được sinh ra ở nơi mà tên của nó gắn liền với loài hoa là biểu tượng của Đất Nước. Cho dù nơi ấy thiếu thốn nhiều về vật chất, sự tiến chậm của công nghệ nhưng có lẽ chính vì thế mà trẻ con ở đây luôn có được những tuổi thơ rất đẹp nào là thả diều, bắt cá, đá bóng… những thú vui mà mấy nhóc thành thị khó mà cảm nhận được.
Mặt khác, thật sự tự hào khi là người con của một vùng quê vô cùng hiếu khách. Có lẽ, do được sự ưu đãi đặc biệt của thiên nhiên mà cây trái xanh mướt quanh năm thế nên người dân ở đây không phải lo nghĩ nhiều về cái ăn, cái mặc. Tuy cuộc sống có giản dị nhưng lại rất chân tình. Đi xa, cọ sát nhiều mình mới thấy quê mình vẫn là nhất.
Là con trai độc nhất của gia đình, anh cũng như bao cô cậu khác, vẫn thường xuyên bị các cụ hối thúc về vấn đề con cháu nối dõi tông đường. Phần nữa ba mẹ anh dưới quê đã già nên khi nào cũng mong con bồng cháu bế cho vui cửa vui nhà. Xuân năm nay, anh cũng có đi chùa cầu duyên mong gặp tình nhân mà sao tới giờ chưa thấy hiển linh, thôi thì đành chờ tiếp vậy (cười).
Là thành viên của Phòng Tư vấn Ứng dụng 2 anh có thể chia sẻ về công việc của mình. Kỷ niệm nhớ nhất trong công việc của anh?
Là dân triển khai dự án trước hết kiến thức về sản phẩm phải vững vì công việc này đòi hỏi phải nói được và làm được. Nói được là khi đào tạo khách hàng hiểu, còn làm được là khi hướng dẫn khách hàng nhập liệu trực tiếp mà bản thân mình không lúng túng, không ngập ngừng trước sản phẩm. Với anh, mọi thứ cần có sự chính xác: “Một là một, hai là hai”.
Ngoài ra giao tiếp và nắm tâm lý khách hàng tốt là một lợi thế của công việc này bởi vì dân triển khai làm việc trực tiếp, là người thể hiện tâm tư nguyện vọng của khách hàng lên sản phẩm. Cho nên việc cảm nhận sự hài lòng hay không hài lòng của khách hàng ở từng phân hệ, từng báo cáo là điều kiện cần để hoàn thiện sản phẩm.
Và một phần quan trọng không thể thiếu cho một công việc mà khoảng thời gian công tác tại văn phòng khách hàng còn nhiều hơn tại công ty đó là thể hiện cho Khách hàng thấy sự tận tụy, hết lòng của mình trong công việc trước hết để tạo lòng tin, sự cảm mến sau thì tạo đà cho việc ký nghiệm thu trở nên dễ dàng. Với một công việc đòi hỏi khá nhiều kỹ năng thì sẽ là khó khăn cho những nhân viên mới. Nói vậy không có nghĩa là quá khó. Chỉ cần qua 1-2 dự án là sẽ quen.
Về kỷ niệm nhớ nhất có lẽ là khi anh làm việc tại một khách hàng ở Đồng Nai. Chị kế toán trưởng ở đây trẻ, khá xinh, chân lại dài. Hôm đó anh có dẫn theo một lính mới đễ hỗ trợ khách hàng. Thằng nhóc cứ nhìn anh rồi cười. Anh hỏi vụ gì? Em nó bảo laptop hết pin, ổ cắm điện thì ngay chân chị kế toán mà váy chị ngắn quá em không dám sạc pin… thiệt là cười muốn bể bụng.
Các khách hàng anh đã và đang làm việc đa phần là các cô kế toán, có bao giờ tim anh loạn nhịp trước khách hàng chưa ạ?
Cái vụ này thì hình như anh hơi xui, các dự án anh triển khai gặp toàn là mấy chị… Tim loạn nhịp thì cũng có lúc loạn nhưng toàn loạn trong hoàn cảnh lại éo le thôi.
Những chia sẻ của anh trên Facebook đa số đều sử dụng tiếng anh, anh thích học ngoại ngữ?
Thật ra là anh ghét nó đấy chứ. Nó quen anh từ năm lớp 4-5 mà không gặp nhau 1-2 tuần là nó quên anh à. Thôi thà người phụ ta chứ ta không phụ người, cố gắng viết ra để mà nhớ nó thôi. Hy vọng một ngày nó sẽ cảm động mà nhớ anh suốt đời.
Anh nổi tiếng là người “yêu trẻ con”. Có bao giờ anh vẽ ra viễn cảnh cho gia đình nhỏ của mình chưa? Và anh có thể bật mí về mẫu người của anh không ạ?
Ở cái tuổi gần tam thập nhi lập này chắc không ít thì nhiều người ta cũng đã mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ. Tính anh lại cực kỳ yêu trẻ con… thích đùa giỡn với các nhóc. Nên nhiều lúc bị bạn bè gắn cho các mác “Yêu trẻ con và thích cách tạo ra chúng”.
Về mẫu người phụ nữ anh thích cũng đơn giản thôi: nhân từ chút xíu, là người kín đáo biết yêu thương và chăm sóc gia đình. Nói thì nói vậy chứ ai biết được chuyện của tương lai, mấy cái câu “Nói trước bước không qua” hay “Ghét của nào trời trao của ấy” cũng hay ám ảnh anh lắm.
Anh có đam mê gì cho riêng mình không ạ?
Đối với anh hiện tại đam mê lớn nhất là công việc, là kiếm tiền. Vì khi cuộc sống được tốt hơn có lẽ mình sẽ làm được nhiều thứ hơn. Trong cuộc sống anh quan niệm rằng: Đầu tiên mình phải tốt vì khi mình tốt mình mới có thể giúp đỡ được người khác. Chứ một khi mình không được tốt rồi, đồng nghĩa với việc thân lo chưa xong thì làm sao lo được cho cho ai đây.
Theo chân không ít những chuyến tình nguyện, anh có chia sẻ gì về những chuyến đi anh từng tham gia (trong và ngoài FAST). Suy nghĩ của anh về cái giàu – cái nghèo như thế nào?
Được tham gia các chuyến tình nguyện đó là một điều may mắn. Một mặt, ta được góp một phần công sức nhỏ bé của mình để mang đến niềm vui cho người khác. Mặt khác, ở nơi đó thấy rằng cuộc sống này vốn vẫn còn nhiều mảnh đời không may, bất hạnh để ta nhận ra cuộc đời này với ta như vậy là quá may mắn và tươi đẹp rồi “Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có thêm một ngày mới để yêu thương” và xin cảm ơn người đã giúp ta làm được những việc tốt.
Về vấn đề giàu – nghèo thì thật sự không có một ranh giới nào rõ ràng cả. Nó phụ thuộc vào cách nghĩ, cách sống của mỗi người. Người biết đủ sẽ là người giàu trong cuộc sống của họ và ngược lại họ luôn thấy mình thiếu thốn, là nghèo vì mưu cầu sống quá cao so với thực tế, khả năng của họ.
Nếu có một công ty trả anh mức lương cao hơn nhưng môi trường khắc nghiệt hơn thì anh quyết định như thế nào?
Có lẽ với sức trẻ, niềm đam mê cống hiến, thích đương đầu áp lự anh sẽ ra đi tìm thử thách. Nhưng thường thì “Đến vì điều gì thì sẽ ra đi vì điều ấy”. Cái quan trọng nhất còn sót lại chính tình cảm. Để giữ được chân nhân viên không phải chỉ lương cao là được, mà ở cần phải có tình cảm, những mối quan hệ tốt đẹp giữa bạn bè, đồng nghiệp với nhau. Và ở FAST anh rất hài lòng về vấn đề này, mọi người hòa đồng, sẵn sàng giúp đỡ lần nhau. Đây là điều mà anh luôn khoe với bạn bè. Trong anh, nó là nét riêng để phân biệt FAST với những công ty khác.
Vậy khi nhắc đến FAST anh nghĩ về vấn đề gì đầu tiên và anh có gửi gắm gì đến mọi người ở FAST?
Anh sẽ nghĩ ngay đến những người quản lý. Các thành viên trong BGĐ đều ngồi làm việc cùng nhân viên mà không phải làm việc trong một cái phòng được trang bị đầy đủ tiện nghi, trước cửa đề tên ông này bà nọ. Giản dị nhưng không thiếu sự uy nghiêm, có khoảng cách đó nhưng không mất đi sự gần gũi. Những điều này sẽ là một phần hành trang mà anh học được để mang theo anh đi tiếp hành trình còn lại.
Cảm ơn công ty FAST, cảm ơn những anh em, những cộng sự mà tôi đã cùng hợp tác. Xin chúc sức khỏe các anh em, chúc công ty FAST ngày một lớn mạnh.
Cảm ơn anh về những chia sẻ, chúc anh sớm gặp được tình trăm năm của mình.
Tự bạch
Họ và tên: Đoàn Long Hồ
Năm sinh: 14-02-1987
Quê quán: Hồng Ngự- Đồng Tháp
Tình trạng hôn nhân: Độc thân
Ngày vào FAST: 15-12-2009
Bộ phận: Triển Khai 2
Trường tốt nghiệp: Đại Học Khoa Học Tự Nhiên TP HCM
Chuyên ngành: Toán – Tin
Sở trường: Văn thể (Hát)
Sở đoản: Văn thể (Nhậu – Cái gọi là Team Building)
Món ăn yêu thích: Canh chua
Quan niệm sống: Hãy sống như hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc đời bạn (Steve Jobs)
Nhận xét đồng nghiệp về anh HồĐL
Anh DuyNT – Phòng Tư vấn Ứng dụng 2:
HồĐL được phòng ưu ái đặt cái tên là “Hồ Dê” vì cùng họ với Đoàn Chính Thuần – nhân vật trong một tác phẩm của Kim Dung.
Anh thấy Hồ thích:
– Thích con nít và đang có dự định sinh con.
– Thích hát karaoke, đi đường cũng thường hay hát ngêu ngao một mình.
– Thích không phải nhậu, hoặc nhậu ít.
– Thích con gái đẹp, biết điều, có cá tính và biết quan tâm tới mọi người xung quanh.
– Thích được làm thầy giáo dạy học.
Tính cách:
– Có lòng thương người, cảm thông trước những hoàn cảnh khó khăn, cơ nhỡ, không nơi nương tựa.
– Sống lành mạnh, nói chung “tứ đổ tường” là không dính cái nào.
– Đi xe cũng khá chậm, tính cách cẩn thận trong mọi việc.
UyênHNP
FAST, 03/07/2013