SM2: Phát huy khả năng tiềm ẩn, phát triển nghề nghiệp và cùng tạo dựng cuộc sống hạnh phúc.
SM3: Là nhân tố tích cực, đóng góp thiết thực cho cộng đồng.
Phóng viên (PV) cùng một số nhân viên trong công ty đã có buổi gặp gỡ và trao đổi với anh KhánhPQ – Giám đốc FAST về SM2.
Pv: Trước tiên, theo cách hiểu của anh, “sứ mệnh” có nghĩa là gì?
Đây chắc là từ Hán Việt. Anh hiểu sứ là thiên sứ – sứ giả của trời, mệnh là số. Như vậy mỗi chúng ta là một thiên sứ – sứ giả của trời thực hiện một công việc, sứ mệnh gì đó mà trời giao cho. Và để thực hiện được sứ mệnh này thì trời cũng cho mỗi người ngay từ khi sinh có những khả năng, năng lực tương ứng.
Giải thích từ một khía cạnh khác, thì mỗi chúng ta khi sinh ra đều có một khả năng, năng lực, năng khiếu nào đó trong một hay nhiều lĩnh vực nào đó. Ví dụ, về nghề nghiệp như lập trình, bán hàng, mktg, quản lý… hay về văn thể mỹ – đá bóng, văn học, ca hát… Và điều quan trọng là năng lực này không phải do chúng ta lựa chọn, và cũng không phải do bố mẹ chúng ta lựa chọn. Đấy là do tạo hóa, trời gán cho ta. Và trách nhiệm – sứ mệnh của ta là làm những công việc tương ứng với năng lực, khả năng mà ta có ngay từ khi sinh ra.
– Đó là sứ mệnh nói chung, của mỗi cá nhân, còn sứ mệnh của doanh nghiệp là gì?
Doanh nghiệp thì là gồm những con người. Doanh nghiệp chỉ là hình thức, cách thức tổ chức để thực hiện sứ mệnh của những người có cùng sứ mệnh. Ban đầu, sứ mệnh của doanh nghiệp là sứ mệnh của những người lập ra doanh nghiệp.
Tại sao một trong những sứ mệnh của công ty mình là “phát huy khả năng tiềm ẩn, phát triển nghề nghiệp, cùng tạo dựng cuộc sống hạnh phúc”?
Như trên anh đã trao đổi, mỗi người có những khả năng tiềm ẩn nào đó, có ngay từ khi sinh ra. Và mỗi người chỉ hạnh phúc khi những khả năng tiềm ẩn đó được sử dụng. Theo quan điểm của môn vật lý, thì năng lực tiềm ẩn là thế năng. Và việc sử dụng năng lực tiềm ẩn chính là biến thế năng thành động năng. Quá trình sử dụng khả năng tiềm ẩn – giải phóng thế năng, biến nó thành động năng, sẽ làm cho con người hạnh phúc. Ví dụ như khả năng sinh lý của một con người. Nếu không được giải phóng thì bí bách, không hạnh phúc. Quá trình giải phóng thì hạnh phúc.
Đối với anh – hạnh phúc của mỗi người là mục đích tối thượng của cuộc sống. Và như trên đã giải thích, để đạt được điều này thì phải sử dụng các khả năng tiềm ẩn có trong ở mỗi người. Vì vậy sứ mệnh của công ty đặt ra là phát huy khả năng tiềm ẩn.
Lưu ý là ở đây không chỉ có khả năng về chuyên môn, nghề nghiệp, mà cả khả năng khác nữa như văn thể…
Ở đây cũng muốn nói thêm như sau. Đôi khi chúng ta nghe thấy ý kiến là tổ chức các hoạt động văn thể, phong trào cho nhân viên để mọi người cảm thấy thoải mái, thư giản, vui vẻ để kinh doanh tốt hơn. Quan điểm của anh là như vậy chỉ mới là một phần. Còn một phần nữa là các hoạt động như vậy là để phát huy, sử dụng các khả năng tiềm ẩn trong lĩnh vực văn thể mỹ, và như vậy thì sẽ hạnh phúc. Nếu chỉ tổ chức hoạt động phong trào để kinh doanh tốt hơn, thì có vẻ con người là công cụ cho kinh doanh. Theo anh, kinh doanh chỉ là cách để chúng ta phát huy, giải phóng năng lực tiềm ẩn của chúng ta.
– Vậy nếu ai đó không có khả năng tiềm ẩn gì cả thì phát huy cái gì?
Ai cũng có một năng lực nhất định nào đó, không có ai là không có năng lực.
Ví dụ, ở công ty như FAST chúng ta, đa số đều tốt nghiệp đại học cả. Số người tốt nghiệp đại học ở Việt Nam, và ở cả trên thế giới, chỉ chiếm một phần nhỏ trên tổng dân số. Vậy thì những nhân viên trong công ty chúng ta chắc chắn là có một năng lực tiềm ẩn nào đó.
Hay chẳng hạn, một người chạy xe ôm, họ nuôi được cả gia đình. Đó cũng là một năng lực.
Đôi khi ta hay so sánh năng lực của mình với năng lực của người giỏi, của người tài, nên cảm thấy mình không có năng lực.
– Theo anh, làm thế nào để chúng ta có thể nhận biết được khả năng, năng lực tiềm ẩn của mình?
Anh có đọc ở đâu đó, người ta khuyên như sau. Hãy nhìn lại, từ nhỏ đến lớn, đến thời điểm này, bạn đã từng làm những việc gì một cách tình nguyện mà không bị ép buộc, thậm chí không cho làm cũng nghĩ cách để được làm, những việc đem lại thành công và thích thú thì là ta có năng lực làm việc đó. Khi chúng ta làm gì mà việc đó mang lại cho chúng ta niềm vui thì chúng ta có năng lực trong việc đó, lĩnh vực đó.
– Xin anh trao đổi thêm về “phát triển nghề nghiệp”?
Cái này thì nó có liên quan đến điều kiện kinh tế xã hội của nước ta. Theo cách nhìn của anh thì đa số dân chúng ta chả có nghề ngỗng gì cả. Cứ nhìn các sản phẩm mà người Việt Nam làm ra thì rõ. Có những sản phẩm tốt, chất lượng cao, nhưng đa số là kém so với các sản phẩm của nước ngoài. Thực tế thì phần lớn ông bà, bố mẹ của chúng ta có các nghề trong lĩnh vực nông nghiệp. Nhưng thế hệ chúng ta hiện nay thì nhiều người không làm nông nghiệp nữa và chúng ta không biết học hỏi ai, không có ai truyền dạy cho. Coi như là bắt đầu từ số 0.
Trong điều kiện kinh tế của chúng ta còn nghèo khổ, lại sống trong giai đoạn toàn cầu hóa, thế giới phẳng, hàng hóa, sản phẩm chạy tự do khắp mọi nơi trên thế giới, mà chúng ta lại xuất phát từ số 0, vì vậy chúng ta phải tập trung vào làm thế nào để có một cái nghề nhất định, và phải giỏi, để có thể làm ra được hàng hóa, sản phẩm cạnh tranh được với sản phẩm của nước ngoài, bán được cho khách hàng.
Xã hội đang cổ vũ cho thoát nghèo, làm giàu. Và một trong những cách để thoát nghèo, làm giàu đó là phải có một nghề, và phải giỏi trong nghề đó, để làm ra sản phẩm, dịch vụ đáp ứng nhu cầu của khách hàng. Đầu tiên có nghề để mưu sinh, và sau đó phát triển nghề nghiệp để có cuộc sống tốt hơn.
– Hạnh phúc của mỗi người thì phụ thuộc vào rất nhiều thứ. Vậy làm sao công ty lại đặt ra sứ mệnh “tạo dựng cuộc sống hạnh phúc” được?
Lưu ý là có thêm chữ “cùng”, “Cùng tạo dựng cuộc sống hạnh phúc”. “Cùng” ở đây có thêm một nghĩa là góp một phần. Cùng nhau, mỗi người góp một phần, tùy theo khả năng của mình.
– Liệu sứ mệnh “Phát huy khả năng tiềm ẩn, phát triển nghề nghiệp, cùng nhau tạo dựng cuộc sống hạnh phúc” có khả thi không? Và công ty đã, sẽ thực hiện sứ mệnh đó như thế nào?
Việc đầu tiên là chúng ta phải truyền thông về sứ mệnh này. Với sứ mệnh này thì phải bắt đầu từ truyền thông.
Qua truyền thông, anh nghĩ sẽ có nhiều người đồng ý với sứ mệnh này. Có thể ở mức độ khác nhau. Và sẽ có những tự phát, tự giác hành động, hoạt động thực hiện sứ mệnh này.
Về phía anh thì không biết cách làm thế nào cả. Anh chỉ tin tưởng vào sứ mệnh đó. Vừa làm vừa nghĩ cách làm. Chỉnh sửa cho phù hợp.
– Cảm ơn những chia sẻ của anh!
AnhNTL
Công ty FAST, 25-5-2011