Trước buổi trao đổi cùng anh LụcLC, tôi cảm thấy rất hiếu kỳ về con người khá đặc biệt này. Anh có cách nhìn, cách nghĩ và cả cách trò chuyện khá rối rắm, phức tạp và mâu thuẫn như chính con người anh vậy. Nói một cách nôm na, anh là người không có sở thích, không có ước mơ, không lúc nào vui mà cũng không hẳn là buồn. Từ duy nhất để anh nhận xét về mình là “nửa vời”.
Người “nửa vời”
Anh sở hữu một cái họ tên khá lạ: Liêu Cẩm Lục. Theo thẻ thường trú của anh thì anh có quốc tịch Đài Loan, nguyên quán Quảng Châu, quê quán Đồng Nai. Vì có quốc tịch nước ngoài nên anh không được cấp CMND, không có hộ khẩu. Tên tiếng Hoa của anh là Lộc, đọc chệch là Lục. Một sự trùng hợp với cái tên là anh cũng là con thứ 6 trong gia đình 11 anh chị em.
Anh tự nhận xét mình là trầm lắng, lặng lẽ nếu không muốn nói là trầm cảm. Cái vẻ trầm cảm ấy được che dấu bởi những nụ cười méo mó, bởi những câu đùa không đầu, không cuối. Anh nói, cười chưa hẳn đã vui, khóc chưa hẳn đã buồn.
Con người anh hoàn toàn không có sở thích, không có đam mê. Đối với thể thao nói chung, anh thực hiện 3 không: không chơi, không xem, không cá độ. Anh bàng quan với sự đời, chưa bao giờ cảm thấy đời vui, nhưng cũng không có nghĩa anh thấy chán đời, buồn đời.
Mỗi người có một quan điểm sống khác nhau. Có người thì luôn tươi cười, hớn hở, có người thì lúc nào cũng u sầu, buồn bã. Anh nằm ở trường hợp thứ 2.
Nhưng anh không nghĩ rằng mình bất hạnh. Không có sở thích, không có thú vui cũng có thể là một hạnh phúc. Con người ta chỉ bất hạnh khi những mong muốn của mình không đạt được. Còn bản thân anh, không có tham vọng, không có mong muốn nên chắc chắn không bao giờ bất hạnh. Đó là những suy luận rất đặc trưng của anh.
Anh sống nửa vời, yêu nửa vời. Vì thế anh luôn khiến người sống bên cạnh mình đau khổ. Vợ anh là người đau khổ nhất.
Chậm mà chắc
Ngày xưa anh có đứa bạn mà anh coi là bạn thân (nhưng người đó không coi anh là bạn thân). Học cùng nhau từ hồi phổ thông, lúc làm bài tập cùng nhau, bao giờ bạn anh cũng giải bài tập nhanh hơn anh. Anh thì chậm mà chắc. Khi làm bài anh làm rất chậm, không bao giờ mong được 10 điểm, chỉ cần ăn điểm nào là phải chắc điểm đó.
Anh và bạn anh làm hồ sơ đăng ký dự thi 4 trường đại học. Trước giờ đi thi vẫn chưa quyết được chọn thi trường nào. Thế là hai anh em oẳn tù tì và chọn thi trường Đại học Kinh tế. Chẳng may, anh đậu mà thằng bạn thân của anh lại rớt. Có lẽ đó là lần đầu tiên anh thắng bạn của mình
Trong công việc cũng thế. Một bài toán lập trình, có hai sự ưu tiên: một là tính chắc chắn đúng, hai là tốc độ hoàn thành, thì anh là người ưu tiên tính đúng, mặc dù sẽ chậm về mặt thời gian thực thi.
Trong tình yêu, anh cũng thực hiện phương án chậm mà chắc. Anh quen bà xã anh hơn 6 năm mới tiến đến hôn nhân ở độ tuổi 28.
Thường thì yếu tố an toàn, chắc chắn đúng là yếu tố quyết định, là yếu tố ưu tiên khi anh lựa chọn phương án chứ không phải là yếu tố nhanh hay chậm. Nhưng có người thì đặt yếu tố nhanh lên hàng đầu, tính đúng đắn được ưu tiên sau.
Chưa bao giờ hối hận về những quyết định của mình
Việc lớn trong đời anh tính tới thời điểm bây giờ mới chỉ có lập gia đình. Anh không hối hận, cho dù bị gia đình cấm cản, thường bị vợ chê bai vì cái quan điểm chậm mà chắc.
Việc lớn trong đời là Tài – Tình – Tiền. Nếu so với bạn bè cùng trang lứa thì anh mới chỉ có một thứ là gia đình. Nếu xét về học vị, nhìn xuống thì cũng hơn nhiều người nhưng ngó ngang và nhìn lên thì thua xa bạn bè cùng trang lứa nên không dám tự xưng là mình tài giỏi. Tiền thì anh chả có gì cả trong khi bạn bè anh đã có nhà lầu xe hơi.
Anh chưa bao giờ bỏ cuộc trước những khó khăn. Anh kể lại, khi vào làm ở FAST một thời gian ngắn, 3 năm anh tham gia thực hiện 2 hợp đồng. Một số dự án quá phức tạp nên các chi nhánh chuyển cho FRD. Anh là người tiếp nhận và làm tới cùng. Chính cái quan niệm sao cũng được của anh nên anh cứ kiên trì thực hiện cho tới ngày nghiệm thu. Sau đó tham gia phát triển Fast Accounting 2008 và Fast Accounting 10.0 cũng hoàn thành.
Thỉnh thoảng người ta vẫn bắt gặp vài vần thơ vu vơ của anh ở đâu đó trên mạng xã hội. Thơ của anh chứa đựng cái gì đó u uất, trầm mặc, không giải thoát được. Phải chăng làm thơ là cách để anh giải sầu nhân thế?
Bài thơ: Đời (cảm xúc khi đồng nghiệp nghỉ việc)
Cuộc đời như trái chín cây
Chua chua chát chát đắng cay ngọt bùi
Cuộc đời lắm lúc buồn vui
Gặp nhau một lúc cuộc vui đã tàn
Cuộc đời cũng như thời gian
Xa nhau vẫn nhớ, không gian vẫn còn.
Chiếc lá, 30/10/2010
Họ và tên: Liêu Cẩm Lục
Ngày sinh: 19-09-1979
Quê quán: Đồng Nai. Nguyên quán: Quảng Đông. Quốc tịch: Đài Loan
Trường tốt nghiệp: Đại học Kinh tế TPHCM, Ngành Tin học Quản lý
Ngày vào FAST: 01-07-2004
Vị trí công việc: Phó Phòng, Phòng Nghiên cứu & Phát triển Sản phẩm 2
Sở thích: Không có.
Sở trường: Tán gái
Quan niệm sống: Thuận theo tự nhiên.
Đồng nghiệp nói gì về anh LụcLC:
VânNTT (Phòng Hỗ trợ & Chăm sóc Khách hàng 2): Anh Lục là người hay đùa, hầu như trong câu nói nào của anh cũng có ý đùa vui. Trong công việc anh là người hết sức nhiệt tình. Thường thì mọi người trong các phòng ban khi được yêu cầu hỗ trợ thường gửi mail hoặc chat qua yahoo. Nhưng anh Lục khi Vân nhờ hỗ trợ thường là anh lại tận chỗ của Vân đề hỗ trợ, và hướng dẫn rất cụ thể, tỉ mỉ. Điều mà Vân đặc biệt ấn tượng ở anh Lục là hát tiếng Hoa rất hay, Vân còn nhớ đợt sinh nhật công ty, anh hát bài Người đến từ Triều Châu bằng tiếng Hoa.
AnhNgTH (Bộ phận văn phòng): Lục là người vui tính, hay đùa. Chị ít có thời gian tiếp xúc với Lục nhưng thỉnh thoảng gặp nhau thường chọc nhau vài câu. Bản thân chị có cảm nhận Lục là người đàn ông có thiên hướng gia đình, chỉn chu trong việc chăm sóc gia đình từ những điều nhỏ nhặt.
MẫnTM (Phòng FRD2): Anh Lục là người hiền lành, vui tính và rất nhiệt tình, nhìn bề ngoài thấy anh có vẻ là người khó tiếp cận nhưng khi quen rồi sẽ thấy rất thú vị. Trong công việc, anh có nhiều kinh nghiệm trong công việc nên những thắc mắc anh giải thích rất rõ ràng và chi tiết. Mình ấn tượng nhất ở anh Lục là câu cửa miệng của anh: “một vợ hai con chưa có bồ”.
DuyDT (Phòng FRD2): Anh Lục là người ít nói nhất phòng. Bất kể ai gặp lần đầu đều có cảm giác anh Lục là người khó tính, khó chịu. Nhưng quen lâu mới biết anh Lục rất nhiệt tình và hay giúp đỡ anh em trong phòng. Tuy là sếp nhưng ảnh rất hiền, chưa bao giờ la nhân viên cấp dưới bao giờ. Đối với anh, anh Lục luôn là chỗ dựa và là động lực để anh phấn đấu trong công việc. Anh Lục còn có biệt tài làm thơ khá hay nên cũng có 1 lượng fan đông đảo trên face book. Còn về khả năng ăn nhậu thì chưa bao giờ thấy anh Lục say bao giờ.
Trước buổi trao đổi cùng anh LụcLC, tôi cảm thấy rất hiếu kỳ về con người khá đặc biệt này. Anh có cách nhìn, cách nghĩ và cả cách trò chuyện khá rối rắm, phức tạp và mâu thuẫn như chính con người anh vậy. Nói một cách nôm na, anh là người không có sở thích, không có ước mơ, không lúc nào vui mà cũng không hẳn là buồn. Từ duy nhất để anh nhận xét về mình là “nửa vời”.
Người “nửa vời”
Anh sở hữu một cái họ tên khá lạ: Liêu Cẩm Lục. Theo thẻ thường trú của anh thì anh có quốc tịch Đài Loan, nguyên quán Quảng Châu, quê quán Đồng Nai. Vì có quốc tịch nước ngoài nên anh không được cấp CMND, không có hộ khẩu. Tên tiếng Hoa của anh là Lộc, đọc chệch là Lục. Một sự trùng hợp với cái tên là anh cũng là con thứ 6 trong gia đình 11 anh chị em.
Anh tự nhận xét mình là trầm lắng, lặng lẽ nếu không muốn nói là trầm cảm. Cái vẻ trầm cảm ấy được che dấu bởi những nụ cười méo mó, bởi những câu đùa không đầu, không cuối. Anh nói, cười chưa hẳn đã vui, khóc chưa hẳn đã buồn.
Con người anh hoàn toàn không có sở thích, không có đam mê. Đối với thể thao nói chung, anh thực hiện 3 không: không chơi, không xem, không cá độ. Anh bàng quan với sự đời, chưa bao giờ cảm thấy đời vui, nhưng cũng không có nghĩa anh thấy chán đời, buồn đời.
Mỗi người có một quan điểm sống khác nhau. Có người thì luôn tươi cười, hớn hở, có người thì lúc nào cũng u sầu, buồn bã. Anh nằm ở trường hợp thứ 2.
Nhưng anh không nghĩ rằng mình bất hạnh. Không có sở thích, không có thú vui cũng có thể là một hạnh phúc. Con người ta chỉ bất hạnh khi những mong muốn của mình không đạt được. Còn bản thân anh, không có tham vọng, không có mong muốn nên chắc chắn không bao giờ bất hạnh. Đó là những suy luận rất đặc trưng của anh.
Anh sống nửa vời, yêu nửa vời. Vì thế anh luôn khiến người sống bên cạnh mình đau khổ. Vợ anh là người đau khổ nhất.
Chậm mà chắc
Ngày xưa anh có đứa bạn mà anh coi là bạn thân (nhưng người đó không coi anh là bạn thân). Học cùng nhau từ hồi phổ thông, lúc làm bài tập cùng nhau, bao giờ bạn anh cũng giải bài tập nhanh hơn anh. Anh thì chậm mà chắc. Khi làm bài anh làm rất chậm, không bao giờ mong được 10 điểm, chỉ cần ăn điểm nào là phải chắc điểm đó.
Anh và bạn anh làm hồ sơ đăng ký dự thi 4 trường đại học. Trước giờ đi thi vẫn chưa quyết được chọn thi trường nào. Thế là hai anh em oẳn tù tì và chọn thi trường Đại học Kinh tế. Chẳng may, anh đậu mà thằng bạn thân của anh lại rớt. Có lẽ đó là lần đầu tiên anh thắng bạn của mình
Trong công việc cũng thế. Một bài toán lập trình, có hai sự ưu tiên: một là tính chắc chắn đúng, hai là tốc độ hoàn thành, thì anh là người ưu tiên tính đúng, mặc dù sẽ chậm về mặt thời gian thực thi.
Trong tình yêu, anh cũng thực hiện phương án chậm mà chắc. Anh quen bà xã anh hơn 6 năm mới tiến đến hôn nhân ở độ tuổi 28.
Thường thì yếu tố an toàn, chắc chắn đúng là yếu tố quyết định, là yếu tố ưu tiên khi anh lựa chọn phương án chứ không phải là yếu tố nhanh hay chậm. Nhưng có người thì đặt yếu tố nhanh lên hàng đầu, tính đúng đắn được ưu tiên sau.
Chưa bao giờ hối hận về những quyết định của mình
Việc lớn trong đời anh tính tới thời điểm bây giờ mới chỉ có lập gia đình. Anh không hối hận, cho dù bị gia đình cấm cản, thường bị vợ chê bai vì cái quan điểm chậm mà chắc.
Việc lớn trong đời là Tài – Tình – Tiền. Nếu so với bạn bè cùng trang lứa thì anh mới chỉ có một thứ là gia đình. Nếu xét về học vị, nhìn xuống thì cũng hơn nhiều người nhưng ngó ngang và nhìn lên thì thua xa bạn bè cùng trang lứa nên không dám tự xưng là mình tài giỏi. Tiền thì anh chả có gì cả trong khi bạn bè anh đã có nhà lầu xe hơi.
Anh chưa bao giờ bỏ cuộc trước những khó khăn. Anh kể lại, khi vào làm ở FAST một thời gian ngắn, 3 năm anh tham gia thực hiện 2 hợp đồng. Một số dự án quá phức tạp nên các chi nhánh chuyển cho FRD. Anh là người tiếp nhận và làm tới cùng. Chính cái quan niệm sao cũng được của anh nên anh cứ kiên trì thực hiện cho tới ngày nghiệm thu. Sau đó tham gia phát triển Fast Accounting 2008 và Fast Accounting 10.0 cũng hoàn thành.
Thỉnh thoảng người ta vẫn bắt gặp vài vần thơ vu vơ của anh ở đâu đó trên mạng xã hội. Thơ của anh chứa đựng cái gì đó u uất, trầm mặc, không giải thoát được. Phải chăng làm thơ là cách để anh giải sầu nhân thế?
Bài thơ: Đời (cảm xúc khi đồng nghiệp nghỉ việc)
Cuộc đời như trái chín cây
Chua chua chát chát đắng cay ngọt bùi
Cuộc đời lắm lúc buồn vui
Gặp nhau một lúc cuộc vui đã tàn
Cuộc đời cũng như thời gian
Xa nhau vẫn nhớ, không gian vẫn còn.
Chiếc lá, 30/10/2010
Họ và tên: Liêu Cẩm Lục
Ngày sinh: 19-09-1979
Quê quán: Đồng Nai. Nguyên quán: Quảng Đông. Quốc tịch: Đài Loan
Trường tốt nghiệp: Đại học Kinh tế TPHCM, Ngành Tin học Quản lý
Ngày vào FAST: 01-07-2004
Vị trí công việc: Phó Phòng, Phòng Nghiên cứu & Phát triển Sản phẩm 2
Sở thích: Không có.
Sở trường: Tán gái
Quan niệm sống: Thuận theo tự nhiên.
Đồng nghiệp nói gì về anh LụcLC:
VânNTT (Phòng Hỗ trợ & Chăm sóc Khách hàng 2): Anh Lục là người hay đùa, hầu như trong câu nói nào của anh cũng có ý đùa vui. Trong công việc anh là người hết sức nhiệt tình. Thường thì mọi người trong các phòng ban khi được yêu cầu hỗ trợ thường gửi mail hoặc chat qua yahoo. Nhưng anh Lục khi Vân nhờ hỗ trợ thường là anh lại tận chỗ của Vân đề hỗ trợ, và hướng dẫn rất cụ thể, tỉ mỉ. Điều mà Vân đặc biệt ấn tượng ở anh Lục là hát tiếng Hoa rất hay, Vân còn nhớ đợt sinh nhật công ty, anh hát bài Người đến từ Triều Châu bằng tiếng Hoa.
AnhNgTH (Bộ phận văn phòng): Lục là người vui tính, hay đùa. Chị ít có thời gian tiếp xúc với Lục nhưng thỉnh thoảng gặp nhau thường chọc nhau vài câu. Bản thân chị có cảm nhận Lục là người đàn ông có thiên hướng gia đình, chỉn chu trong việc chăm sóc gia đình từ những điều nhỏ nhặt.
MẫnTM (Phòng FRD2): Anh Lục là người hiền lành, vui tính và rất nhiệt tình, nhìn bề ngoài thấy anh có vẻ là người khó tiếp cận nhưng khi quen rồi sẽ thấy rất thú vị. Trong công việc, anh có nhiều kinh nghiệm trong công việc nên những thắc mắc anh giải thích rất rõ ràng và chi tiết. Mình ấn tượng nhất ở anh Lục là câu cửa miệng của anh: “một vợ hai con chưa có bồ”.
DuyDT (Phòng FRD2): Anh Lục là người ít nói nhất phòng. Bất kể ai gặp lần đầu đều có cảm giác anh Lục là người khó tính, khó chịu. Nhưng quen lâu mới biết anh Lục rất nhiệt tình và hay giúp đỡ anh em trong phòng. Tuy là sếp nhưng ảnh rất hiền, chưa bao giờ la nhân viên cấp dưới bao giờ. Đối với anh, anh Lục luôn là chỗ dựa và là động lực để anh phấn đấu trong công việc. Anh Lục còn có biệt tài làm thơ khá hay nên cũng có 1 lượng fan đông đảo trên face book. Còn về khả năng ăn nhậu thì chưa bao giờ thấy anh Lục say bao giờ.