fbpx

HươngĐT: Ước mơ trở thành người bán hàng rong…

09/01/2023

03/01/2023

615

Ấn tượng đầu tiên khi tôi gặp chị là một người giản dị, nhẹ nhàng và cởi mở. Tốt nghiệp chuyên ngành Tài chính kế toán, chị đến với nghiệp tư vấn ứng dụng ERP như là cái “duyên”. Yêu nghề, hết mình vì công việc, chị dự định sau khi về hưu sẽ vẫn tiếp tục công việc với ý tưởng hơi kỳ lạ nhưng độc đáo: “Đi xe đạp khắp ngõ phố, với cái loa thùng, rao báo cáo thuế rong”.

Để hiểu rõ hơn về con người đó – con người mà 29 năm qua chưa có ai hạ gục được, mời các bạn theo chân phóng viên.

PV: Chị đến với nghề tư vấn ứng dụng như thế nào?

Hương ĐT: Khi ra trường chị tình cờ tìm đến công ty phần mềm SIS rồi vào làm tư vấn ứng dụng sau đó lại tình cờ sang FAST làm… tư vấn ứng dụng tiếp, nói chung nó như thể là cái duyên vậy. Nhưng khi sang FAST thì chị vào làm tại phòng dự án, ERP là một dòng sản phẩm mới so với cái chị làm trước đây nên thú vị hơn chứ không sẽ dẫn tới sự nhàm chán.

PV: Tạo ra sự thú vị làm cho công việc nhẹ nhàng nhưng “làm dâu trăm họ” hẳn cũng rất mệt mỏi, chị thường làm gì để thư giãn?

HươngĐT: Thường nghe nhạc và đọc truyện. Rất thích cảm giác nhẹ nhàng đó khi một mình ngồi trong phòng nghe một bản nhạc nào đó và đọc cuốn tiểu thuyết yêu thích.

PV: Chị thích nghe nhạc gì?

Hương ĐT: Tất cả các loại nhưng thường thì thích nhạc trữ tình như của Trịnh Công Sơn, Phú Quang,…

PV: Thế còn về tiểu thuyết…chị có thể bật mí được không?

Hương ĐT: (Cười) Truyện tình yêu của thế hệ hơi xa mình một chút, về sinh viên, có tiêu đề “Anh có thích nước Mỹ”. Hôm qua Chị ngồi nói truyện với cô bạn bảo truyện giờ hơi khác với những gì của con người mình hiện tại, thui coi đó là một cách nhắc lại một thời sinh viên có những ước vọng lớn lao mà chưa làm được bao của mình (lại cười).

PV: Vâng, thời sinh viên thật là đẹp, chắc chị có nhiều ước mơ lắm?

Hương ĐT: Ui giờ nó trống rỗng làm sao ý. Cứ đi làm, quay cuồng với cuộc sống và mưu sinh nên đôi lúc cũng quên mất luôn.

PV: Thế nên chọn tiểu thuyết à?

Hương ĐT: Chắc vậy, để giải tỏa.

PV: Cuộc sống luôn đưa đẩy mình đi, có khi đi quá xa với chính bản thân mình. Và cũng như chị, nhiều người thường chọn cho mình một phong cách văn để đọc, để tìm về với chính con người mình dù là trong tiểu thuyết. Nhà văn nào chị yêu thích nhất?

Hương ĐT: Tự dưng chị quên mất tên. Chị thích nhà văn viết cuốn tiểu thuyết “Nếu em không phải một giấc mơ”. Để chị lên google search nhé, hôm qua đọc được câu trên forum nhà mình rất tâm đắc : “Dân ta phải biết sử ta, nếu mà không biết thì tra google”.

PV: Dường như chị là một người rất lạc quan, yêu đời?

Hương ĐT:  Đúng vậy, cũng phấn đấu mãi mới nghĩ được theo hướng tích cực đó. Thời tuổi trẻ cũng hay mít ướt lắm, thời gian giúp mình cứng cỏi lên hơn nhiều, lại có câu “cuộc sống mà”.

PV: Đó là một năng khiếu đó, nhiều lúc em cũng muốn giống chị. Chắc chị nhiều tài lẻ lắm?

Hương ĐT: Chị thấy chị không có năng khiếu gì nổi trội. Chỉ khi có cảm xúc thực sự thì viết cái gì đó gọi là tản mạn cũng tàm tạm, như là viết thư í, hay lắm.

PV: Umh…hình như ngoài công việc chị còn một đam mê khác thì phải, không biết sau này về hưu chị có định trở thành nhà văn nghiệp dư ko?

Hương ĐT: Không chị đang tưởng tượng ra một công việc khác đó là đi làm báo cáo thuế rong (giải thích là làm một cái xe đạp chạy trên phố có loa gắn kèm, rao báo cáo thuế ư…). (Cười) Nghe có vẻ ấm đầu nhưng nó gắn với nghề hơn. Chị cứ nghĩ tới hình ảnh đó lại cười vỡ bụng vì tưởng tượng đang đạp xe cũng gặp bà bạn thân đi ở ngõ bên cạnh cũng rao: “Báo cáo thuế ư…”.

PV:Quá táo bạo, quá mới lạ, ở FAST chúng ta cần phải có những ý tưởng kiểu như thế…à thôi, không nói về công việc nữa. Nếu cho chị một điều ước, chị muốn thay đổi điều gì ở bản thân?

Hương ĐT: Không ước thay đổi gì cả, bởi vậy nó mới là mình. Chỉ là có những gì cần điều chỉnh cho phù hợp thì mình sẽ cố gắng điều chỉnh mừ thui, trường phái bảo thủ (lại cười)*

PV: Chị cảm thấy hạnh phúc nhất khi nào?

Hương ĐT: Khi ngồi bên cạnh măm cơm gia đình với người thân, bạn bè. Có thể do mình sống hơi hoài cổ nhưng lúc đó thấy thật nhẹ nhàng. (Tự dưng mơ màng). Mùa thu mùa mà chị thích.

PV: Mùa thu?

Hương ĐT: Yes, nó đẹp nhưng cũng man mác buồn.

PV: Xem chừng là người lãng mạn dữ hen?

Hương ĐT: Mỗi khi mùa thu đến chị có một cảm xúc khá đặc biệt, đặc biệt tới mức khó diễn tả thành lời lắm, lúc đó ước gì mình là nhà thơ hoặc nhạc sỹ thì sẽ viết lên những cảm xúc đó rõ ràng hơn.

PV: Có khi nào xuất khẩu thành thơ chưa?

Hương ĐT: Thơ chị chỉ viết từ hồi sinh viên năm nhất trở về trước còn giờ hết mất thơ rồi. Còn đọng là chút cảm xúc như vậy là mừng lắm rồi đó

PV: Nếu được sinh ra một lần nữa, chị ước sẽ là gì?

Hương ĐT: Chắc để đến kiếp sau được đầu thai lại sẽ ước thêm nhé. Sống cho trọn kiếp này xem nó như thế nào rùi tổng kết đánh giá và ước.

PV: Chị có thần tượng một doanh nhân nào không?

Hương ĐT: Chị không, chị chỉ thấy ấn tượng thôi nên không nhớ rõ tên của họ.

PV: Phương châm sống của chị là gì?

Hương ĐT: Thực sự không muốn to tát hóa nên chỉ gói gọn trong câu sống phải “Thật – Nhẫn – Tâm”. Đang cố gắng để làm tốt ba chữ đó nhưng nếu ghép nó thành một cụm từ thì thành tàn bạo đó nhẩy?

PV: Mong manh giữa xấu và tốt đôi khi rất khó xác định phải không?

Hương ĐT: Không nhưng chị là người thiện nên sẽ cố gắng làm tốt từng từ trong đó.

PV:Hic, chị làm em bay bổng theo chị mất rồi, quay lại thực tại một chút nhé. Chị đang là nhân viên xuất sắc tháng 5 của Văn phòng FAST tại Hà Nội đó, hẳn điều đó làm chị hạnh phúc?

Hương ĐT: Chị thấy rất vui, vì những gì mình cố gắng đã được nhìn nhận và đánh giá khen ngợi kịp thời, các cụ có câu mười đồng tiền công không bằng một đồng tiền thưởng, có ý nghĩa động viện khích lệ cho mỗi cá nhân.

PV: Là con gái, lại được là nhân viên xuất sắc, mà lại xuất sắc trong vị trí tư vấn ứng dụng nữa chứ…em thấy điều đó thật là khó, chắc chị học được nhiều điều từ nó?

Hương ĐT: Có chứ, nói về nghề tư vấn ứng dụng thì muôn hình vạn trạng. Đôi lúc phải mềm mỏng có lúc phải cứng rắn, nói chung là phải biết mình biết ta để ứng xử vì khách hàng rất đa dạng về phẩm chất mà.

PV: Nói thế nào nhỉ? … Lúc đầu gặp chị, em có một cảm giác khác, nhẹ nhàng và tình cảm, nhưng giờ em lại thấy chị mạnh mẽ và rắn rỏi xem lẫn trong đó là một sự lãng mạn…

Cảm ơn chị về cuộc trò chuyện và chúc chị thành công hơn trong công việc, hanh phúc trong cuộc sống

P/s thêm cho anh em: Chị ấy nói theo trường phái bảo thủ mà tôi cứ ngỡ đó là trường phái “Phòng thủ chặt”, bằng chứng là bao nhiêu năm qua đã ai ghi được bàn đâu. Nhưng giờ khác rồi, thời gian, sự cô đơn, những man mác buồn,…của chị không biết còn tồn tại được bao lâu. Có lẽ mùa thu này…có lẽ một năm nữa gặp lại, tôi hỏi: “Chị thích mùa nào nhất?”; lúc ấy lại nhận được câu trả lời: “Đối với chị bốn mùa đều như nhau” (chồng con rồi mà,…hihi).

Name: Đỗ Thị Thu Hương
D.O.B: 22/11/1980
Hobby:

  • Color: “Yêu màu tím, thích màu hồng, yêu màu xanh áo lính”
  • Game: Holla
  • Music: Nhạc Trịnh, Phú Quang,..
  • Novel: “Anh có thích nước Mỹ”
  • Sport: Yoga

Foible: thêu, thùa, may vá

PhươngDTL
Công ty FAST, 04-08-2010

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *